Cùng vượt qua khó khăn gian khổ với anh là người vợ Nguyễn Thị Viên sống tình nghĩa với một lòng thủy chung với chồng, luôn chịu thương chịu khó dù chồng mình là thương binh.
Nhưng với nghị lực vươn lên tàn nhưng không phế, tuy chỉ đi lại bằng đôi chân giả nhưng anh Nguyễn Văn Việt đặc biệt yêu thích hội họa và sáng tác âm nhạc để gửi gắm tâm sự đến với khán giả gần xa và mong muốn đem cái đẹp đến với cuộc sống.
Đến tham dự chương trình ca nhạc Giáng Sinh An Lành ra mắt 12 bài hát mới nhất sáng tác chỉ trong một tháng của nhạc sĩ Nguyễn Văn Việt có các khách mời đặc biệt Diễn viên điện ảnh - Đạo diễn Công Hậu - Phó Chủ tịch Hội Điện Ảnh TPHCM - Ủy Viên Ban Chấp Hành Hội Điện Ảnh Trung Ương.
Đạo diễn Công Hậu và Họa sĩ Nguyễn Văn Việt |
Nhạc sĩ Tôn Thất Thành, Đạo diễn Huy Cường đại diện Trung Tâm Phát Triển Thương Hiệu Doanh Nghiệp Việt Nam - Asean, cùng các Hội Cựu Chiến Binh có mặt là lãnh đạo bà Lâm Ánh Tuyết, nhà ngoại cảm ông Hồ Văn Dủ cùng quý vị quan khách, khán giả ái mộ gần xa đến chung vui việc ra mắt các bài hát sáng tác về Giáng Sinh và chiêm ngưỡng những tác phẩm Hội họa do chính tay anh vẽ.
Nhạc sĩ Nguyễn Văn Việt còn được gọi với cái tên trìu mến Đại Gia Từ Thiện 10 năm và từng ăn cơm công nhân để ủng hộ những mảnh đời khó khăn bất hạnh. Với tấm lòng thương người như thể thương thân, anh Nguyễn Văn Việt là tấm gương sáng cho cộng đồng chung tay góp sức đóng góp tích cực hoạt động thiện nguyện giúp xã hội tốt đẹp hơn.
Đến phường Long Thạnh Mỹ hỏi thăm anh Thomas Maria Việt Nguyễn (Nguyễn Văn Việt), bà con ở đây ai cũng biết. Không phải vì anh là một ca sĩ hay diễn viên nổi tiếng mà anh chỉ là một người bình thường, khác thường ở chỗ anh là một người tàn tật nhưng lại là một "đại gia từ thiện" có tiếng.
Không nhớ nổi đã giúp đỡ bao nhiêu người
Căn nhà của "đại gia từ thiện" Nguyễn Văn Việt nằm trong một hẻm nhỏ heo hút tại số 56/7 đường 1A, khu phố Giãn Dân, phường Long Thạnh Mỹ, Tp. Thủ Đức. Ngôi nhà chật hẹp, nội thất trong nhà chẳng có gì ngoài những bức tranh vẽ kín trên tường, trên trần nhà. Chị Nguyễn Thị Viên vợ anh cười nói "nhà tôi chẳng có gì đáng giá ngoài những bức tranh". Đúng thật, tài sản đáng giá duy nhất trong nhà là một cây đàn piano nhỏ nằm ở góc nhà và những tấm kỷ niệm chương của các tổ chức từ thiện. Nhà chẳng có gì nhưng "tài sản" lớn nhất của anh chính là tấm lòng nhân ái, là hàng nghìn phần quà đã phân phát đi cho những bà con nghèo trên khắp mọi vùng miền đất nước. Hỏi anh có nhớ đã phát bao nhiêu phần quà, giúp bao nhiêu người không, anh chỉ cười bảo không nhớ nổi đã giúp đỡ bao nhiêu mảnh đời.
"Tâm nguyện của tôi là giúp người thoát cảnh khổ, đau thương, mất mát; dùng đồng tiền đúng nơi, giúp người đúng chỗ; sống phải biết yêu thương, giúp đỡ, chia sẻ, vì một cuộc sống tốt đẹp hơn".
Anh Nguyễn Duy Hải - một người bạn thân của anh Việt đã cung cấp cho phóng viên một số thông tin và hình ảnh của những đợt từ thiện mà anh Nguyễn Văn Việt đã giúp đỡ người nghèo. Cụ thể, vào năm 2014, anh Việt và một số bạn bè, mạnh thường quân đã hỗ trợ xây một ngôi trường tiểu học (Trường Mầm non Hoa Mai) ở xã Đắk' Rtih, huyện Tuy Đức, Đắk Nông trị giá 2 tỉ đồng. Anh Việt cho biết tuổi thơ của anh sinh ra trong một gia đình nghèo khó ở Cái Khế, Cần Thơ. Học tới lớp 9 nhà nghèo, anh phải nghỉ học, khi anh về xã Đắk' Rtih - một xã nghèo miền rừng núi thuộc vùng sâu vùng xa, giáp biên giới Campuchia, thấy bà con ở đây đa số là người dân tộc thiểu số, cuộc sống nghèo khổ, trẻ em không có điều kiện học hành, cơ sở vật chất còn quá thiếu thốn nên anh dốc toàn bộ tiền dành dụm được và cùng với những người bạn xây luôn cho bà con ở đây một ngôi trường. Ngoài ra, anh Việt còn hỗ trợ bà con ở Trà Vinh 5 căn nhà tình thương và hàng nghìn phần quà giúp đỡ bà con nghèo ở các tỉnh đồng bằng sông Cửu Long như An Giang, Kiên Giang...
Từ giữa năm 2021 - 2022, anh đã hỗ trợ cùng với chính quyền địa phương giúp đỡ cứu đói cho những gia đình bị thiệt hại do đại dịch Covid-19, những người cao tuổi, những người có hoàn cảnh khó khăn trong địa bàn phường Long Thạnh Mỹ với số tiền trên dưới 200 triệu đồng.
Quá khứ nghèo khó - 10 năm ăn cơm thừa của công nhân
Để có được thành công của ngày hôm nay là những tháng ngày cơ cực thậm chí cùng cực mà anh Nguyễn Văn Việt cùng với gia đình đã trải qua. Anh Việt bồi hồi nhớ lại, trước đây anh là một người đàn ông khỏe mạnh, trong một lần đi phụ hồ giàn giáo bị gãy chân anh suýt chết, nhưng sức khỏe yếu kém, chân đi khập khiễn phải chống gậy. Chị Viên - vợ anh làm công nhân giày da phải 10 năm gồng gánh nuôi chồng và hai con ăn học. Chị thường hay nhặt nhạnh cơm thừa của công nhân đem về cho cả gia đình ăn, nhờ vậy không phải tốn tiền gạo chợ, tiền làm được chị lo việc học cho con và những chi phí lặt vặt trong nhà.
Nhà nghèo đến nỗi đôi dép đứt không có tiền mua, chị phải đi lục rác coi nhà ai vứt thì nhặt nhạnh đem về mang. Có lần phường thông báo ngày mai phát gạo cứu trợ mỗi nhà 10 ký thế là cả hai vợ chồng mừng quá cả đêm không ngủ được, chỉ trông trời sáng để được đi lãnh gạo. Có lẽ từ trong nghèo khó đi ra nên hai vợ chồng anh Việt thấu hiểu được nỗi khổ của người nghèo, sự giúp đỡ của chính quyền đến với vợ chồng anh trong lúc khó khăn là động lực, là nền tảng yêu thương để anh quyết định hình thành công việc từ thiện của mình sau này.
Trở thành họa sĩ tài danh - đạt kỷ lục Guiness Việt Nam
Từ một người đàn ông trụ cột của gia đình trước đây bỗng chốc trở thành người tàn phế, ăn bám vợ khiến anh Việt luôn có cảm giác mặc cảm tự ti. Những tháng ngày dài nhạt nhẽo đi ra đi vào, tiền bạc thiếu trước hụt sau, những đứa con thơ lớn dần cùng với chi phí ăn học ngày càng cao khiến anh hằng đêm trăn trở "không lẽ mình là người tàn phế suốt đời để vợ nuôi, sống một cuộc đời không ý nghĩa?". Những suy nghĩ ấy cứ đeo bám anh mãi rồi một ngày anh chợt có một suy nghĩ "sức khỏe của mình yếu kém, trình độ thì không có, chỉ có một cách là làm một công việc gì đó nhẹ nhàng ngồi một chỗ, làm họa sĩ chẳng hạn".
Nghĩ là làm, anh Việt bắt tay vào công việc vẽ tranh, nhưng với một người không hề học qua trường lớp thì vẽ tranh không phải là một công việc dễ dàng. Anh mua sách về tự học, nghiên cứu bức họa của những nghệ sĩ tài danh của thế giới như Picasso, Leonadro... dần dần, anh đã hình thành một phong cách vẽ của riêng mình. Ba năm trời ròng rã mày mò tự học, tiền sách vở, tiền mực giấy vẽ... là những gánh nặng đè trên đôi vai người vợ hiền tần tảo. Thay vì chỉ trích chồng, chị Viên vẫn luôn tin tưởng: "Tôi có một niềm tin anh ấy nhất định sẽ thành công".
Không phụ lòng vợ, những bức tranh sơn dầu tuyệt đẹp đầu tiên của anh Việt đã ra đời, trên những bức tranh có sự hài hòa cân đối giữa các mảng màu sắc nhưng cũng có những lúc phá cách không theo một trường phái, một logic nào cả và không trùng lặp với bất kỳ họa sĩ nào.
Khi thấy anh Việt vẽ được những bức tranh có hồn, tuyệt mỹ, nhiều người quen bạn bè của anh nhiệt tình mua ủng hộ, vẽ được bức nào là hết bức đó. Thay vì hưởng thụ cuộc sống từ việc bán tranh, anh Việt lại dùng gần như toàn bộ tiền bán tranh để giúp đỡ người nghèo. Vốn có tính thương người từ nhỏ và từ trong nghèo khổ đi ra, thấu hiểu nỗi khổ của người nghèo nên anh hết lòng hết dạ giúp đỡ mọi hoàn cảnh khó khăn.
Ngày 27/7/2022, Kỷ niệm 75 năm Ngày Thương Binh Liệt Sĩ, anh Việt đã ủng hộ 100 triệu cho chương trình thiện nguyện tặng quà và hiện kim cho những lão thành hội cựu chiến binh là những thương binh cùng người dân nghèo và trẻ em khó khăn, tặng thêm những phần quà nhu yếu phẩm (bánh mì, bánh ngọt, sữa, mì gói, mềm…) đồng hành cùng hội từ thiện Hội Quán Nghệ Thuật phát cho người vô gia cư toàn TP.HCM.
Không chỉ là họa sĩ tài danh, anh Việt còn là một người đam mê sáng tác nhạc, anh tự sáng tác ca khúc rồi nhờ nhạc sĩ viết nốt, những ca khúc của anh da diết nỗi niềm thương, cảm thông với những mảnh đời bất hạnh. Anh sáng tác được hơn 60 ca khúc như: Đôi mắt đợi chờ, Trở lại miền Tây, Thân phận ở đời này... và được một số ca sĩ có tên tuổi yêu thích thể hiện như: ca sĩ Ánh Linh, Hà Vân, Bảo Nam... Hiện tại, anh Việt đang công tác tại Trung tâm Hỗ trợ Phát triển Dân tộc và Nhân học Việt Nam.
"Còn sức khỏe, còn bán được tranh là còn giúp người nghèo", anh Việt cười đôn hậu. "Tôi phải vất vả lắm mới kiếm được tiền nên tôi muốn dùng đồng tiền một cách ý nghĩa nhất. Tôi muốn mình là một tấm gương kiên trì để những người tàn phế như tôi đừng nản lòng mà phải có ý chí vươn lên để trở thành một người tàn mà không phế, giúp ích được cho xã hội".
Tác giả bài viết: Ivan Nguyen
Nguồn tin: https://www.giaitrivanhoa.vn